nhathongnguyen

Không có gì xa lạ đối với con người

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Pháo Đài Số ( Chương 127-128 -Hết )






Chương 127  Sự im lặng đáng sợ đột nhiên bao trùm khắp căn phòng. Không khí lúc này
chẳng khác gì cảnh mọi người ngắm nhật thực hay một trận phun trào của núi lửa -
họ đang đứng trước một chuỗi các sự kiện lạ nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.
Thời gian nặng nhọc trôi từng bước.
- Chúng ta tiêu rồi! - một kĩ thuật viên kêu lên - Những kẻ xâm nhập đang tiến vào,
trên tất cả các đường truyền.
Trên màn hình phía góc trái đằng xa, David cùng hai đặc vụ Smith và Coliander
thẫn thờ nhìn vào camera của mình.
Trên hệ thống thực tại ảo, bức tường lửa cuối cùng giờ chỉ còn mong manh như tờ
giấy. Một màu đen kịt bao trùm xung quanh, hàng trăm đường kết nối đang nhăm
nhe tiến vào. Bên phải hệ thống là hình ảnh của Tankado. Những đoạn phim về
khoảnh khắc cuối cùng của hắn được chiếu đi chiếu lại. Vẫn một vẻ mặt tuyệt vọng
- vẫn các ngón tay đang cố rướn ra với chiếc nhẫn lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Susan chăm chú nhìn những hình ảnh chập chờn của đoạn phim. Cô nhìn thẳng vào
mắt Tankado - dường như trong đó đang tràn đầy sự hối hận. Chính anh ta cũng
chưa bao giờ muốn đẩy mọi chuyện đi xa đến mức này, cô tự nhủ với mình. Anh ta
muốn cứu chúng ta.

Pháo Đài Số (Chương11-31 )






  Chương 10 & Chương 11

- Ensei Tankado chết rồi ư? - Susan cảm thấy buồn nôn - Ngài đã thủ tiêu anh ta ư?
Tôi tưởng ngài đã nói rằng… - Chúng ta không hại anh ta - Strathmore an ủi - Anh
ta chết vì một cơn đau tim. COMINT đã gọi điện cho tôi sáng sớm hôm nay.
Máy vi tính của họ đã phát hiện tên Tankado trong quyển sổ nhật kí cảnh sát thông
qua Interpol.
- Đau tim? - Susan nghi ngờ - Anh ta mới ba mươi tuổi.
- Ba mươi hai - Strathmore sửa lại - Anh ta bị suy tim bẩm sinh.
- Tôi chưa hề nghe nói đến điều đó.
- Hãy chú ý đến sức khỏe của anh ta khi ở NSA, chứ không phải là những điều anh
ta khoe khoang, khoác lác.

Pháo Đài Số (Chương 125 - 128 và ... )






  Chương 125 & 126 & 127 & 128

- Còn bao lâu nữa? - tiếng Jabba nói từ phía bục.
Không một kĩ thuật viên nào lên tiếng. Tất cả đều đang đứng yên, mắt không rời
khỏi VR. Tấm lá chắn cuối cùng đang trở lên mỏng manh một cách đáng sợ.
Cách đó không xa, Susan và Soshi đang miệt mài với những kết quả tìm kiếm trên
mạng.
- Các phòng thí nghiệm cấm - Susan hỏi.
- Chúng là cái gì vậy?
Soshi nhún vai và nói:
- Cô có muốn vào đây không?
- Được đấy - cô nói.
- 647 tài liệu tham khảo về các loại bom Uranium, Plutonium, và bom nguyên tử.

Pháo Đài Số (Chương 105 - 124 )






Chương 105 
Một quả cầu lửa phóng lên lướt qua 3 triệu con chip điện tử phát ra một thứ âm
thanh kinh hoàng. Tiếng răng rắc của một khu rừng đang cháy, tiếng rít của bão
lốc, tiếng la ó của một cô gái làng chơi đang giận giữ, tất cả đều bị nén lại trong
thân máy. Giống như hơi thở của một con quái vật đang giãy dụa trong một cái
hang bị bịt kín miệng, đang vùng vẫy tìm lối ra. Strathmore vẫn đang quỳ trên sàn,
luồng âm thanh kinh khủng đó dội thẳng vào tai. Chiếc máy tính đắt nhất thế giới
sắp trở thành đống sắt vụn cao tám tầng.

Pháo Đài Số (Chương 81- 104 )






Chương 81 & 82 & 83 & 84 & 85

Becker mệt mỏi, anh đang đứng cạnh bốt điện thoại ở khu sân bay đông đúc. Mặc
dù mặt đỏ bừng bừng và hơi buồn nôn nhưng anh cảm thấy tinh thần rất phấn chấn.
Vậy là đã kết thúc, kết thúc thật rồi. Anh đang trên đường trở về nhà. Chiếc nhẫn
trên tay anh là vật mà mấy hôm nay anh tìm kiếm. Anh duỗi bàn tay ra dưới ánh
sáng và liếc nhìn chiếc nhẫn. Lúc này anh không đủ tập trung để đọc ra hàng chữ
nhưng rõ là lời đề tặng không phải bằng tiếng Anh. Ký tự đầu tiên là Q, O hay 0 gì
đó, mắt anh đau đến mức anh không thể phân biệt nổi. Becker nhìn mấy kí tự đầu
tiên, chúng chẳng có nghĩa gì cả. Liệu đó có phải là mật khẩu an ninh quốc gia
không nhỉ?

Pháo Đài Số (Chương 71 - 80 )






  Chương 71 & 72 & 73 & 74 & 75

Tokugen Numataka châm lửa đốt điếu thuốc thứ tư, vừa hút ông ta vừa đi đi lại lại
quanh phòng. Nóng ruột, ông ta chộp lấy chiếc điện thoại và gọi tổng đài.
- Đã có tin tức gì về số điện thoại đó chưa - Ông ta lớn tiếng hỏi trong khi người
trực tổng đài còn chưa kịp lên tiếng.
- Vẫn chưa có gì, thưa ông. Có lẽ sẽ phải lâu hơn một chút, số điện thoại này là số
máy di động.
Số máy di động ư? Numataka kinh ngạc. Đúng là những con số bí ẩn luôn làm cho
ta phải bận tâm.
Người trực tổng đài nói thêm:

Pháo Đài Số (Chương 53- 70 )






  Chương 53 & 54 & 55 & 56
Tokugen Numataka nằm trần truồng trên chiếc bàn xoa bóp ở phòng làm việc
trên tầng thượng. Cô gái chuyên xoa bóp riêng cho ông ta đang mát-xa phần cổ bị
đau cho ông. Cô chà xát lòng bàn tay vào vùng thịt giữa hai bả vai, từ từ nắn bóp
xuống tới vừng có khăn che ở mông. Tay cô trườn xuống dưới thấp hơn… dưới
chiếc khăn tắm. Numataka tỏ ra dửng dưng. Tâm trí của ông ta đang ở chỗ khác
ông ta đang đợi điện thoại đổ chuông. Cho đến lúc này nó vẫn không có tín hiệu gì.
Có tiếng gõ cửa.
- Mời vào - Numataka làu bàu.
Cô gái vội kéo tay ra khỏi phía dưới tấm khăn.

Pháo Đài Số (Chương 36- 52 )












  Chương 36 & 37 & 38 & 39

"Ngưng hoạt động do thao tác bằng tay" - Susan chết lặng nhìn vào màn hình.
Cô biết mình chưa hề gõ một dòng lệnh nào có thể khiến chương trình ngưng chạy
- Ít nhất là một cách có ý thức. Cô tự hỏi không biết mình có vô tình đánh nhầm
một dòng lệnh nào đó hay không - Không thể nào - Cô lẩm bẩm. Những gì cô đọc
được trên màn hình giúp cô khẳng định chắc chắn lệnh đó đã được nhập cách đây
khoảng 20 phút trước. Susan nhớ rất rõ thứ duy nhất cô nhập vào máy vi tính trong
khoảng thời gian đó là mật khẩu của Screenlock (chương trình bảo vệ màn hình)
lúc cô bước ra ngoài nói chuyện với sếp. Thật ngu ngốc nếu nghĩ rằng những ký tự
mật khẩu đó lại có thể bị máy vi tính hiểu nhầm là lệnh ngưng hoạt động chương
trình Tracer.

Pháo Đài Số (Chương 33- 35 )













Chương 33
Tokugen Numataka nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ rồi đi đi lại lại vô
cùng bực bội. Vẫn chưa nhận được tin tức gì từ đối tác của ông ta, North Dakota.
Mấy thằng Mỹ chết tiệt, chẳng đúng giờ chút nào!
Đáng nhẽ ông ta đã chủ động gọi cho Dakota nhưng lại không có số điện thoại.
Numataka không thích làm việc theo kiểu này chút nào, và không muốn bị phụ
thuộc vào bất cứ ai trong công việc. Ngay từ đầu ông ta đã nghi ngờ rằng những
cuộc gọi của North Dakota có thể chỉ là một trò lừa bịp - có thể một đối thủ cạnh
tranh người Nhật đang cố ý chơi khăm. Giờ đây, những ý nghĩ đó lại quay trở lại
trong tâm trí. Numataka cảm thấy cần có thêm nhiều thông tin hơn nữa.
Ông ta lao ra khỏi phòng rồi rẽ trái đi xuống đại sảnh của công ty Numatech. Thấy
chủ tịch đi qua, mấy nhân viên liền cúi đầu chào. Numataka biết rằng những nhân
viên đó thực sự tôn trọng và quý mến ông mặc dù hình thức cúi đầu chào chỉ là một
cử chỉ xã giao không hơn không kém.

Pháo Đài Số (Chương 18- 32 )






  Chương 18 & Chương 19

Đứng sau tấm cửa sổ kính rộng rãi của một căn phòng tại cao ốc của mình ở Tokyo,
Numataka rít một hơi xì gà và mỉm cười. Ông ta không thể tin nối mình lại may
mắn đến thế. Ông ta đã nói chuyện với tên người Mỹ, nếu mọi chuyện theo đúng kế
hoạch Ensei Tankado đã bị trừ khử, và ông ta sẽ có bản sao mật khẩu.
Thật nực cười, Numataka tự nghĩ, là mình lại có được mật khẩu của Ensei
Tankado. Tokugen Numataka gặp Tankado nhiều năm về trước. Một lập trình viên
trẻ tuổi mới ra trường đã đến tìm việc tại công ty Numatech Corp. Numataka đã từ
chối người đó. Không có gì nghi ngờ là Tankado rất thông minh, nhưng vào thởi
gian đó, có nhiều sự lựa chọn khác nữa. Mặc dù nước Nhật đang phát triển, nhưng
Numataka lại được đào tạo trong một ngôi trường kiểu cũ, ông ta sống theo luật
menboko - trọng danh dự và thể diện. Ông ta không thể chấp nhận bất cứ điều gì
không hoàn hảo. Nếu ông ta thuê một kẻ tàn tật, điều này là không thể chấp nhận
được ở công ty của ông ta. Cho nên ông ta vứt ngay sơ yếu lý lịch của Tankado mà
không thèm xem qua.

Pháo Đài Số (Chương 10-17)





  Chương 10 & Chương 11

- Ensei Tankado chết rồi ư? - Susan cảm thấy buồn nôn - Ngài đã thủ tiêu anh ta ư?
Tôi tưởng ngài đã nói rằng… - Chúng ta không hại anh ta - Strathmore an ủi - Anh
ta chết vì một cơn đau tim. COMINT đã gọi điện cho tôi sáng sớm hôm nay.
Máy vi tính của họ đã phát hiện tên Tankado trong quyển sổ nhật kí cảnh sát thông
qua Interpol.
- Đau tim? - Susan nghi ngờ - Anh ta mới ba mươi tuổi.
- Ba mươi hai - Strathmore sửa lại - Anh ta bị suy tim bẩm sinh.
- Tôi chưa hề nghe nói đến điều đó.
- Hãy chú ý đến sức khỏe của anh ta khi ở NSA, chứ không phải là những điều anh
ta khoe khoang, khoác lác.

Pháo Đài Số (Chương 1-9)



Pháo Đài S




WORD







Dan Brown
PHÁO ĐÀI SỐ
Dịch giả: Chúc Linh Hiệu đính: Thanh Bình
Nguyên tác : Digital fortress

 
  Xin chân thành cảm ơn sự giúp đỡ của các biên tập viên ở Nhà xuất bản St.
Marlin s Press: ông Thomas Dunne và bà Melisa Jacobs - một phụ nữ tài năng.
Cảm ơn những người đã giúp tôi đọc bản thảo và đóng góp ý kiến trong suốt quá
trình viết cuốn sách này. Và đặc biệt, xin cảm ơn, Blythe, người vợ nhiệt tình và
kiên nhẫn của tôi.
Tác giả cũng xin gửi lời biết ơn chân thành nhất tới hai cưụ chuyên gia mật mã của
NSA đã đóng góp cho tác phẩm qua thư mà không xưng tên.
Không có sự giúp đỡ của họ, tôi đã không thể hoàn thành cuốn sách này.
Phần mở đầu PLAZA DE ESPANA SEVILLE TÂY BAN NHA, 11:00 sáng.
Người ta thường nói, trước cái chết mọi việc đều trở nên sáng tỏ. Giờ đây, Ensei
Tankado mới thấm nhuần nguyên lý tưởng chừng như đơn giản ấy. Hai tay siết chặt
lồng ngực, ngã vật xuống đất trong đau đớn, Tankado chợt nhận ra hậu quả khủng
khiếp từ những lầm lỗi của mình.
Một nhóm người xúm quanh anh ta, tìm cách giúp đỡ, song Tankado không cần
nữa. Đã quá muộn mất rồi.
Lẩy bẩy, anh ta chìa bàn tay trái và giơ lên. "Hãy nhìn tay tôi đây, các vị. Những
gương mặt xúm quanh nhìn anh ta chăm chú. Nhưng Tankado biết, họ chẳng hiểu
gì cả.
Chiếc nhẫn vàng chạm khắc trên tay anh ta bỗng lóe lên phản chiếu dưới ánh mặt
trời xứ Andalusia.
Với Ensei Tankado, đó là thứ ánh sáng cuối cùng anh ta nhìn thấy trên cõi đời này.
Dịch giả: Chúc Linh Hiệu đính: Thanh Bình
Nhà xuất bản Văn hoá- Thông tin, Hà nội, 2006
  Chương 1

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Tầng Đầu Địa Ngục (phần 5)

Tầng Đầu Địa Ngục (phần 5)  truyện

 16. Không có nước sôi pha trà

Đêm đó theo lệnh của Abakumov và do Sevastyanov truyền lại, Yakanov được gọi đến Bộ An ninh từ Viện Mavrino. Sau đó, có hai lệnh mật được gọi bằng điện thoại tới Viện Mavrino, mỗi lệnh tới cách nhau mười lăm phút, lệnh trước là lệnh đưa tù nhân Bobynin, lệnh sau là lệnh đưa tù nhân Pryanchikov về Bộ. Bobynin và Pryanchikov được đưa về trên hai chiếc xe khác nhau và được để ngồi chờ ở hai phòng đợi khác nhau, đề phòng họ đụng mặt nhau.
Nhưng dù hai tù nhân này có gặp mặt nhau, họ cũng không thể nói gì được với nhau, không thể hiểu ngầm nhau. Nói rõ hơn, Pryanchikov sẽ không sao có thể hiểu được Bobynin muốn gì ở chàng.
Linh hồn Pryanchikov đang rung động vì ánh đèn đêm ở Mạc Tư Khoa, những ánh đèn sáng lòa, lấp lánh, rực rỡ ở hai bên cửa chiếc xe Podeba. Đi từ vùng ngoại thành tối tăm quanh Mavrino vào trung tâm thành phố, Pryanchikov ngây ngất khi nhìn thấy hiện ra những đại lộ sáng choang, những cửa nhà ga xe điện ngầm đầy người, những cửa hàng rực ánh đèn néon. Pryanchikov quên mất người lái xe và hai nhân viên mật vụ bận thường phục ngồi hai bên chàng, dường như không phải là không khí mà là lửa được hít vào và thở ra từ lồng ngực chàng. Không lúc nào chàng rời mắt nhìn qua cửa xe. Chưa bao giờ họ đưa chàng vào Mạc Tư Khoa ngay cả ban ngày, và trong lịch sử Nhà Tù Đặc Biệt Mavrino, chưa từng có một tù nhân nào được nhìn thấy Mạc Tư Khoa ban đêm.

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Trại Giam Địa Ngục

Trại Giam Địa Ngục -Truyện (  Có Phim
Nhà Giam Địa Ngục-Prison Riot-2015 )
Khánh cầm trong tay bản danh sách các tù nhân mới để chờ tiếp nhận một đợt chuyển tù đến trại giam của hắn sáng nay. Không khí nóng bức đến ngột ngạt, trời miền Khánh giữa trưa hè nóng như thiêu như đốt làm cho con người luôn trong một tâm trạng bứt rứt đến bực bội. Thường thì cứ khoảng hai đến ba tháng một lần trại giam số 16 lại tiếp nhận một đợt tù nhân mới từ các nơi gửi đến. Họ đều là các tội phạm mới vừa được xét xử và được chuyển đến trại giam để thụ án. Trước khi chuyển đến làm quản giáo ở trại giam này, Khánh mới chỉ là một sinh viên mới ra trường, có lẽ vì không có quen biết hay chạy chọt gì nên dù khi còn ở trường cảnh sát dù Khánh là một học sinh khá nhưng khi tốt nghiệp hắn vẫn bị bố trí về cái trại giam chết tiệt này.

Trại giam số 16 nằm ở một cái vùng heo hút, nếu không muốn nói là gần như một ốc đảo đối với thế giới bên ngoài. Nếu đứng ở phòng giám đốc trại giam - nằm trên đỉnh đồi cao nhất trại phóng tầm mắt nhìn ra xung quanh thì chỉ thấy núi non trùng điệp, tầng tầng lớp lớp tưởng như kéo dài ra xa mãi. Khi mới nhận quyết định chuyển về trại công tác, Khánh không hiểu tại sao mọi người vẫn thường gọi trại giam số 16 là trại giam địa ngục.

nhathongnguyen.blogspot 9.8 su10 nhathongnguyen.blogspot 90286 student

Receive All Updates Via Twitter