Độc tấu Cắt tóc
Thưa bà con thưa các đồng chí!
Tôi có người vợ trẻ,tám tháng đã xa nhau.
Chao ôi là nhớ,nói sao hết nỗi nhớ nhung.
Những bức thư đi vẫn chưa nói hết sự lòng,
Bởi phong bì hẹp điều ái ân không gói trọn.
Bỗng một hôm,nàng viết thư lên hò hẹn:
Chủ nhật này em sẽ lên thăm.
Được tin vui cây cỏ cũng reo cười.
Nắng sáng thao trường vàng trên sao mũ.
Mấy anh bạn ranh ma cứ nhè đầu gối tôi mà gõ
Bảo hãy liệu hồn hồn kẻo rã hết khớp xương.
Tôi vờ giận anh em nhưng miệng vẫn tủm tỉm cười thầm.
Cứ mong mỏi hết thứ năm lại sang thứ bảy.
Đuược một cái thao trường tập tành tôi không đến nỗi.
Để bạn bè chê là tư tưởng mãi đâu đâu.
Vợ sắp lên thăm.Chao ôi!rõ bõ lúc xa nhau.
Rồi bụng nghĩ rằng: chẳng diện gì cũng phải ăn mặc tinh tươm một chút.
Kẻo nàng lại bĩu môi” Bộ đội gì mà ăn mặc trông đến khiếp.”
Tôi ngắm nhìn bộ quân phục mới tinh.
Cổ áo sơ mi hơi hé chút màu xanh.
Đôi giày vải mịn màng,tất cổ cao,chà! cũng đáng.
Thế là ổn,nhưng còn bộ tóc?
Chủ nhật vừa rổi đi tăng gia quên mất cắt.
Để đến nay tóc đã chớm vành tai.
Học tập xong xin phép thủ trưởng đi ra ngoài cắt tóc.
Ở hiệu Trường sơn ngay đầu cổng gác
Tưởng chiều thứ bảy cũng như mọi chiều khác.
Nhưng không ngờ khách ứ lại chờ nhau.
Chiêù lắm rồi.
Ai vào trước cắt trước,ai vào sau cắt sau.
Đến lượt tôi thì mặt trời đã lặn.
Tôi ngồi trên ghế nửa mừng nửa lo.
Vì đã đến phiên tôi gác.
Không kịp rồi,vì mới ủi được hai mảng tông đơ.
Tiếng kẻng thay phiên báo hiệu hết giờ
Tôi vội vã trở ngay về tức khắc.
Thưa bà con”cái răng cái tóc là vóc con người”
Mà nửa đàng sau thì trắng như vôi mới quét.
Nửa đàng trước như nhọ nồi, đẹp ơi là đẹp.
Về thay gác tôi chậm hơn năm phút.
Bỗng thầm lo không tròn chức trách quân nhân.
Lần đầu tiên tôi suy nghĩ phân vân.
Và có lẽ buộc chỉ vào ngón tay cũng không bao giờ mắc phải.
Tôi tự trách phận mình quá ư đen đủi.
Suốt buổi chiều cắt tóc cũng không xong.
Vuốt bụng thở dài,xôi hỏng bỏng không.
Trong giờ gác,thủ trưởng gọi ngay lên có việc
Bụng bảo dạ,sẽ được một chầu ra phết.
Số hẩm hiu toàn những chuyện oái oăm.
Ồ! Không ngờ chẳng khiển trách cũng chẳng phê bình
Mà lại được biểu dương là quân nhân tự giác.
Thế là cả ngày sau ccaaps trên cho phép.
Nghỉ hoàn toàn đi đón người yêu
Sáng sớm hôm sau tôi chờ sẵn ở hiệu Trường sơn.
Để dọn nốt cái đầu hôm qua còn duyên nợ.
Bác thợ cả nhìn tôi trong gương ,cười như nắc nẻ.
Bỗng từng hồi kẻng liên thanh báo động
Bật dậy,mình tôi sửng sốt bàng hoàng.
Bỏ bu rồi,báo động là báo động.
Quên tất cả tôi lao vút nhanh như tên bắn.
Chẳng gì hơn cũng chẳng gì bằng.
Mã như phi con thiên địa bằng cung.
Nhưng vãn chậm ,tôi có mặt sau cùng về thủ pháo.
Thế là lại bắt tay vào chiến đấu.
Pháo vươn nòng ba mươi phút say mê.
Báo động xong đã tới quá chín giờ trưa.
Khấn trời đất cho qúy phu nhân hãy khoan khoan đến gặp.
Việc cắt tóc trở nên vô cùng khẩn cấp.
Đã hai lần mà vẫn cứ dở dang.
Nhìn cái đầu thật đến là tang thương.
Chẳng khác dám mạ xanh bò vừa mới gặm
Anh em trách cái thằng quá ư là cẩn thận.
Xin phép rồi thì báo động cũng chẳng sao.
Nhưng xin thưa,! Con nhà lính có giản đơn nào như thế.
Khi gõ kẻng là máy bay thù lao tới.
Là khi đó tổ quốc đang ra lệnh gọi.
Đồng chí thủ trưởng xoa đầu tôi và nói:
“Đi cắt tóc ngay,con bé ấy mà biết được thì coi chừng mất vợ”
Chẳng không còn lần thứ ba nào thế nữa
Ôi! ta phải đi cắt tóc ngay.
Mũ kín đầu chân tíu tít bước ngắn bước dài.
Gần đến cổng,thì trời đất ơi!
Cô em đã lấp ló ngay trong phòng thừơng trực.
Tôi hốt hoảng bấm tinh con xúc xích.
Đi hay về tìm hướng thoát đường nào.
Thôi chi bằng mũ kín đầu,bỏ quai mũ xuống,thế là yên.
Thánh cũng chẳng biết tóc thằng ni đen hay trắng.
Tôi bước đến bên nàng khi áo hồng đang thơm nắng.
Khi nón bài thơ đang che nửa khuôn mặt quen quen.
Rồi rộn ràng từng tiếng anh anh,em em.
Trong phòng nhỏ chúng tôi mặn mà câu chuyện.
Hết việc nhà đến việc mộng đời.
Hết xóm làng đến chỗ riêng tư.
Dù lặng đi trong giây phút say sưa.
Nhưng tôi vẫn tỉnh táo đề phòng tay giữ mũ.
Đồng chí trực ban-ông mãnh giả.
Biết tôi có bộ tóc cắt dở dang.
Lại xỏ tôi dám nói rằng:
“Vào nhà nên bỏ mũ cho tự nhiên”
Ấy ấy,tôi mau mồm đáp:
“Mũ dính đầu người lính là thói quen”
Thấy cô ả tủm tỉm cười ra có vẻ một ông chồng rắn rỏi.
Sợ tiết lộ,ngồi đây e bất lợi.
Sóng đôi nhau,thanh thản giữa nắng mai.
Tay chạm tay,nón chạm mũ,vai sát vai.
Chuyện say sưa khi âm thầm,khi ran như pháo nổ.
Chuyện vui đùa yêu thương kín kín ,hở hở
Trong nón bài thơ khoe đôi má ửng hồng.
Mùi nắng thơm ,gió êm thổi,mái tóc thề xao xuyến.
Tôi khẽ nói cho em một chuyện
Kỳ gặp nhau này sẽ có gái hay trai.
Nàng cười giận lườm tôi và tai cho mấy cái đấm.
Đồ ma,đồ ma,phải gió,phải gió.
Chẳng đấm vào lưng lại nện ngay vào mũ.
Mũ bật tung khoe toàn bộ cái đầu.
Tôi vội vàng nhặt mũ đội ngay.
Nhưng đã muộn,ôi cái đầu cô em tha hồ mà ngắm kỹ.
Nàng tái mặt kêu lên:khỉ ơi là khỉ.
Tôi thầm tính nói hết chuyện đầu đuôi.
Nói rõ lý do nguyên nhân dang dở.
Xong nàng liền cười,nụ cười say sưa thoải mái.
Nàng nói rằng:anh đã khác nhiều,tiến bộ hơn xưa.
Nhớ chuyện hay ,em sẽ mách lại cả nhà.
Thì có lẽ được mấy phen cười vỡ bụng.
Thế là nàng hiểu rồi,tôi qua cơn lúng túng.
Tôi lại tự hào ,bộ tóc cắt dở dang.
Hai đứa sánh đôi bước giữa nắng vàng.
Chim hót trên cây như mời chúng tôi
về nhà hạnh phúc.
Nhưng nàng bỗng níu vai tôi.
Bắt tôi quay bước trở về hiệu Trường sơn
Vậy xin phép bà con,tôi đi cắt cái tóc dở dang hôm nọ.
1001 truyện trinh thám tuyệt hay
Gồm “Chiếc Nhẫn Tình Cờ-Những Người Thích Đùa-Pháo Đài Số- Sherlock homes-Điệp Vụ Bí Ẩn-Chinh Đông Chinh Tây-Mười Bảy Khoảnh Khắc Mùa Xuân-Xâu Chuỗi Ngọc Trai-Sự Thật Đàng Sau Cái Chết-Vụ giết Người Trên Sân Gôn-Chuến Tàu 16 Giờ 50-Trại Giam Địa Ngục-Nnghinf Lẻ Một Đêm-Rừng Thẳm Tuyết Dày-Nam Tước Phôn gôn Rinh-xâu chuôi ngoc trai cái kính chiếc khuy đong
VV…” https://nhathongnguyen.blogspot.com/2019/01/truyen-trinh-tham.htm
VV…” https://nhathongnguyen.blogspot.com/2019/01/truyen-trinh-tham.htm
TRUYEN TRINH THÁM
“Chiếc Nhẫn Tình Cờ
Pháo Đài Số
nhưng điêp vu bi ân
nhưng ngươi yhichs đùa
chinh tây
an mang đêm cuoi năm
-Mười Bảy Khoảnh Khắc Mùa Xuân
-Xâu Chuỗi Ngọc Trai
-Sự Thật Đàng Sau Cái Chết
-Vụ giết Người Trên Sân Gôn-
Chuến Tàu 16 Giờ 50
-Trại Giam Địa Ngục1
-Nnghinf Lẻ Một Đêm
nghin le mot đêm 1-10
-Rừng Thẳm Tuyết Dày
-Nam Tước Phôn gôn Rinh
xâu chuôi ngoc trai
Chuyến tàu 16 giờ 50
chiếc khuy đong
cái kính
VV…”
https://nhathongnguyen.blogspot.com/2019/01/truyen-trinh-tham.htm
Pháo Đài Số
nhưng điêp vu bi ân
nhưng ngươi yhichs đùa
chinh tây
an mang đêm cuoi năm
-Mười Bảy Khoảnh Khắc Mùa Xuân
-Xâu Chuỗi Ngọc Trai
-Sự Thật Đàng Sau Cái Chết
-Vụ giết Người Trên Sân Gôn-
Chuến Tàu 16 Giờ 50
-Trại Giam Địa Ngục1
-Nnghinf Lẻ Một Đêm
nghin le mot đêm 1-10
-Rừng Thẳm Tuyết Dày
-Nam Tước Phôn gôn Rinh
xâu chuôi ngoc trai
Chuyến tàu 16 giờ 50
chiếc khuy đong
cái kính
VV…”
https://nhathongnguyen.blogspot.com/2019/01/truyen-trinh-tham.htm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]