nhathongnguyen

Không có gì xa lạ đối với con người

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2018

Rừng thẳm tuyết dày Tác giả : Khúc Ba Hồi Thứ Hai

  1001 truyện trinh thám tuyệt hay                                                    
                                               HỒI THỨ HAI

                                   THẰNG “HỨA GẬY GỘC” VÀ CON “YÊU BƯƠM BƯỚM”




      Binh đoàn dũng mãnh nhằm núi Ông Già thẳng tiến.

      Bộ đội như con dao gọt đầu, phải gọt sạch núi Ông Già để diệt hết lũ phỉ. Các chiến sĩ giận chưa bắt được bọn đầu sỏ để băm xé, để đập tan xương bọn chúng.

      Mỗi chiến sĩ còn văng vẳng bên tai những lời uất giận của quần chúng, những tiếng khóc nấc của phụ nữ, của trẻ em. Hận thù như dao khắc trong tim gan. Lòng người chiến sĩ rạo rực căm hờn như nước sôi lủa bỏng.

      Hôm qua, vừa mới đêm hôm qua thôi, mọi người trong thôn Sam Lam còn đang ngủ say, đầy hạnh phúc, chủ tịch Cúc và các đồng chí trong đội công tác còn đang vui mừng trước thắng lợi của quần chúng đã vươn mình, và giúp đỡ quần chúng đặt kế hoạch sản xuất. Đêm khuya rồi, các đồng chí cũng vừa mới đi ngủ.

     Thôn Sam Lam nằm yên trong đêm trường. Trời không có mây, muôn ánh sao lấp lánh. Chung quanh là đồng ruộng và rừng sâu lặng ngắt. Bỗng nhiên từ trên đồi phía tây nam, lóe lên một quả pháo sáng tín hiệu. Tiếp theo những tàn pháo sáng rơi xuống là những tiếng hò hét điên cuồng, những tiếng đập cửa thình thình nổi lên từ bốn phía. Những tiếng đánh xé xen lẫn với những tiếng khóc rống của phụ nữ trẻ em.

      Phút chốc, từ nơi để ngựa xe của nhà họ Hứa bùng lên một khối lửa ngất trời, cả thôn Sam Lam thành rối loạn.

     Bọn phỉ, từ các nơi các ngả, giải những cán bộ của đội công tác và cán bộ thôn về phía lửa sáng. Dưới ánh lửa sáng rực, lộ ra mặt mũi hung ác của bọn phỉ.

      Thằng Hứa Gậy Gộc, đứng bên đống lửa, trừng hai mắt như mắt ngựa, hai tay nắm để ngang lưng, râu ria xồm xoàm. Cái thân béo phị của hắn đứng dưới ánh lửa bập bùng giống hệt như một tên hung thần. Nó nghiến răng lại, quay về phía các đồng chí đội công tác và cán bộ thôn, cười nham hiểm:
      - Đảng cộng sản ! Đồ khố rách áo ôm!...

      Chủ tịch Cúc đứng trên hàng đầu quát lên:
      - Hứa Gậy Gộc! Mày là thằng Hán gian, mày là thằng ác bá giết người, mày là con dã thú...

      Không để chị chửi nốt, một tên phỉ lấy cái khăn tay tọng vào mồm chị.

      Hứa Gậy Gộc cười hì hì, tiến lên một bước:
     - Đảng cộng sản ! Thử xem mồm mày cứng hay con dao của lão Hứa này cứng?  

      - Ai sợ dao của mày, sợ dao đã chả làm cách mạng.

      Anh em cán bộ đều trừng mắt lên, nhìn thẳng vào mặt bọn quỉ sống.
      - Chúng mày giỏi !  

      Hứa Gậy Gộc vênh vang cười nhạt:  
      - Chúng mày chia ruộng của tao, cướp nhà của tao. Chúng mày đuổi tao vào rừng sâu gió rét, mẹ chúng mày, tao cho chúng mày xuống hố mà uống nước rác....

      - Mẹ chúng nó, cho chúng nó xuống địa ngục! Hừ! Bọn khố rách áo ôm kia! Thử xem ai đấu ai nào?

       Một con mụ yêu tinh đằng sau thằng Hứa Gậy Gộc bước ra. Mặt ả giống như một cái bắp ngô vừa dài, vừa gầy, vừa vàng, mồm thì đầy những răng vàng, đít đi thì vẹo vọ. Ai cũng biết đó là con mụ Yêu Bươm Bướm.  

      Cặp vợ chồng quỷ sứ giết người này chính là những tên nợ máu của suốt một dải Mẫu Đơn Giang. Mấy chục năm trước đây, ngay nghe đến tên chúng nó, người ta đã sợ rồi.

      Con Yêu Bươm Bướm là con gái tên đại địa chủ Ba Khương "lợn ỷ" ở Trấn Tiên Động. Địa chủ Khương có hơn hai nghìn mẫu ruộng, nhà cao cửa rộng, trâu ngựa hàng đàn, vú già, gái hầu nhiều vô kể. Hắn lại có riêng hơn một trăm tráng đinh chuyên mang súng dỡ nhà. Ba Khương "lợn ỷ" làm mưa làm gió một đời, nhưng có một điều hắn lấy làm đau lòng rơi lệ. Hắn trước sau đã lấy bảy vợ, song vẫn không có con. Muốn có con, hắn đã không biết bao lần lên miếu cúng thần, vào y viện xin thuốc, tìm thầy bói để bói. Hắn đã tìm mọi cách, song vẫn vô hiệu quả. Người ta thường chửi sau lưng hắn: "Đồ thất đức, đồ tuyệt tự!”..

       Vào khoảng năm 53 tuổi, hắn lấy vợ thứ năm. Con mẹ này là một gái đĩ hạng nhất ở thị xã Mẫu Đơn Giang, tên là Hải Thường Hồng. Ba Khương "lợn ỷ" mua về được bảy tháng, thì ả đẻ được một đứa con gái còm róm. Người ta thường bàn tán sau lưng hắn rằng: "Chả biết là giống nhà ai?"

      Dù sao, về hình thức cũng là "con dòng cháu giống" nhà họ Khương, nên được một trăm ngày, hắn cũng mời hơn 60 mâm khách làm lễ "bách nhật" cho con. Nhưng vì đứa trẻ chỉ là con gái, nên Ba Khương "lợn ỷ" vẫn chưa thỏa. Bởi thế năm 58 tuổi hắn lại lấy luôn hai vợ nữa. Kết quả vẫn không con.

      Khi đứa con gái quý hóa đó được 7,8 tuổi, không những nó đánh đập các hầu gái, vú già trong nhà, mà còn lấy phất trần đánh cả các mẹ nó, chỉ trừ mẹ đẻ ra nó là Hải Thường Hồng.

      Bố nó hút thuốc phiện, ngày nào nó cũng năm bên hút vài điếu. Mới 13 tuổi đầu đã thành gái nghiện.

 Logged
huytop
Thành viên
*
Bài viết: 689


           
Re: Khúc Ba - Rừng thẳm tuyết dày
« Trả lời #9 vào lúc: 20 Tháng Tám, 2017, 01:26:00 PM »
      
       Nếu bàn đến tướng mạo con mẹ này thì thật là đáng ghê tởm. Mặt thì dài quá khổ: chiều rộng và chiều cao không tương xứng, đúng như một cái bắp ngô chắp vào cổ vậy. Để che cái khó coi đó, nó chải   mớ tóc trước trán thật dài che gần đến lông mày. Nhưng cú vẫn hoàn cú. Lại còn những mụn tàn hương phủ đầy trên làn da mặt khô vàng, thật là đen vàng quá phân minh. Để cứu chữa, nó trát phấn thật nhiều, nhiều đến nỗi, mỗi lúc nó chớp mắt là phấn rụng xuống lả tả. Răng nó, vì hút thuốc phiện, nên  vàng khè. Đã thế nó càng làm cho vàng hơn bằng cách đem bọc vàng tất. Mỗi khi nhe răng ra cười là chói ngời thiên hạ.

      Vì tướng mạo cô "khuê nữ" như thế, nên trong nhà họ Khương có hai chữ phải kiêng: một là kiêng chữ "dài", hai là kiêng chữ "dày". "Dài" thì phải nói "không ngắn", "dày" thì phải nói là "không mỏng".

      Nhưng tại sao nó còn mang cái tên yêu ma nữa là con "Yêu Bươm Bướm"? Điều đó cũng có nguyên do chính vì Khương Tam Tiểu Tử vốn không có con trai, chỉ có một có "khuê nữ" qúy hóa ấy, nên hắn muốn chọn một người rể để phụng dưỡng tuổi già và thừa hưởng gia tài của hắn. Được tin, khắp nơi xa gần, từ cậu ấm nhà quan đến con cái nhà địa chủ đều nô nức tìm đến. Cố nhiên, những chàng công tử này thực ra chẳng phải lấy người, mà chỉ là muốn lấy của. Nhiều người dạm hỏi như thế càng làm cho cô ả bỗng nhiên cao giá thêm. Nỗi phiền muộn không con của Khương Tam Tiểu Tử cũng tiêu tan dần. Hắn kén người này, chọn người kia, cố tìm một chàng rể quý. Cô ả cũng suy hơn, tính thiệt tìm lấy một người tình nhân vừa lòng. Vì thế, ả vừa ý anh này được ba hôm, anh kia được dăm hôm, rồi lại thay đổi ý kiến ngay. Mặt mũi thì xấu như quỷ, nhưng ai đến hỏi cô ả cũng khen "đẹp như tiên"!

      Rõ thật là:
      ''Ông say chẳng phải vì men.
       Ông yêu chỉ bởi cô em lắm tiền".

      Trước tình hình đó, Khương "lợn ỷ" và "cô tiểu thư" lại càng đắc chí. Khương "lợn ỷ" suốt ngày nằm dài trên sập, tay nâng dọc tẩu, lòng đầy vui sướng, dề mồm ra, ngâm dằn từng chữ:
      "Một đóa hoa tươi,
       Bướm ong bay lại bời bời
       Con gái ta sắc đẹp tuyệt vời!
       Đúng thực con Yêu Bươm Bướm"!

       Từ đó tên "Yêu Bươm Bướm" được truyền đi, một thành mười, mười thành trăm, xa gần bốn phương đều biết.

       Người nào nghe nhắc tới cái tên đó cũng đều phì mũi, bĩu môi và bật cười. Có người đã đặt câu thơ chửi sau lưng nó rằng:
       "Cô như hòn cứt bên sông.
        Chung quanh một lũ bọ hung tranh giành".

        Khương "lợn ỷ" kén rể. Yêu Bươm Bướm chọn chồng, kén chọn mãi mười năm rồi chưa được. Yêu Bươm Bướm đã 29 tuổi. Thanh niên công tử thì không ai muốn lấy nó nữa rồi. Đó cũng là cái may cho Hứa Gậy Gộc. Hứa là nguòi thôn Sam Lam, mình cao sáu thước, lưng to vai rộng, lông đen đầy người, đầu trọc lốc, lông mày sâu róm, râu rậm, môi dày. Họ Hứa nhà nó không biết đã mấy đời làm ác bá ở thôn Sam Lam này rồi! Nhà nó nuôi rất nhiều bọn lâu la chó săn, không những cướp tiền mà còn cướp người. Người bị bắt về thôn Sam Lam hoang vu này biến thành nô lệ cho nhà họ Hứa. Họ phải đi phát rẫy khai hoang ở vùng đất đen trong rừng Sam Lam. Từ mấy đời nay, những người ấy đã khai phá hàng ngàn mẫu ruộng cho nhà họ Hứa. Cho đến nay, nhân dân còn lưu truyền một bài ca "oán hận muôn đời".

      Thằng Hứa giống Diêm Vương
       Nuôi một bầy quỷ sứ
       Tay cầm bùa "cầu hồn"
       Bắt người về giam giữ!
       Bé bắt đi chăn dê
       Già cho hổ ăn thịt.
       Thanh niên còn mạnh khỏe
       Bắt làm trâu kéo cày.

       Lại nói chuyện về Hứa Gậy Gộc. Sau sự biến 18-9-1931(Năm Dân quốc thứ 20), giặc Nhật chiếm Đông Bắc, sửa lại trạm phát điện hồ Kính Bạc. Chúng bèn gọi tên Diêm Vương, vốn quen nghề cai quản nô lệ ấy ra giúp chúng coi phu, Hứa Gậy Gộc liền đem theo cả bầy lâu la chó săn của nó, giao cho mỗi đứa một cái gậy thật lớn để tha hồ đánh đập nhân dân bị bắt đến làm phu.

      Sáng nào cũng vậy, chúng tập hợp phu lại và học theo chủ nó là Nhật Bản, đánh cho mỗi ngưòi ba gậy! Mọi người gọi bọn chúng là bọn "Gậy Gộc" con.

       Mùa đông năm ấy nhân dân làm phu, quần áo bị rách nát, bị bắt lên làm trên núi Trường Bạch. Bị đói rét và đánh đập cực khổ, mọi ngưòi không chịu nổi, nên một buổi sáng đã vùng dậy đánh chết mấy tên chó săn, rồi chạy xuống núi. Không may, họ bị quân Nhật canh gác bắt được và giao lại cho Hứa Gậy Gộc. Con quỷ này, nhờ một đơn vị quân Nhật giúp đỡ, đem chôn sống 70 người. Có một số người ốm đau vì đói rét, Hứa Gậy Gộc cho lựu đạn ra phá một mảnh băng ở giữa hồ,rồi đem dìm họ xuống đó. Bọn lâu la đắc ý reo cười:
       - Mẹ ôi! Những vật vất đi này còn có tác dụng nuôi cá! Sang năm cá trong hồ béo phải biết. Hừ! Đợi mà ăn cá béo chúng mày ơi!

     Từ đó về sau, Hứa Gậy Gộc nghĩ ra một kế đề phòng phu chạy trốn. Buổi sáng, trước giờ làm việc, nó bắt lột hết quần áo của phu để vào một chỗ, rồi cho chó béc-giê đứng canh. Sau đó, chúng bắt anh em phu trần truồng đi làm. Nó lấy làm đắc ý về hành động tàn bạo ấy.
      - Nào xem chúng mày không quần, không áo có chạy nữa không.


           
Re: Khúc Ba - Rừng thẳm tuyết dày
« Trả lời #10 vào lúc: 21 Tháng Tám, 2017, 07:05:53 PM »
    
       Mùa hè năm đó, Ba Khương "lợn ỷ" được Nhật Bản mời, cùng với một số đông cường hào, địa chủ đến tham quan hồ Kính Bạc. Con Yêu Bươm Bướm cũng đi theo. Yêu Bươm Bướm đến đấy được thấy phong cảnh đẹp đẽ của hồ Kính Bạc, lại thấy Hứa Gậy Gộc ở nhà tây, ăn cơm tây, mặc áo tây, lấy làm thích lắm, chỉ tiếc rằng Hứa Gậy Gộc đã có bốn con giai. Con cả là Hứa Phúc 28, 29 tuổi, xấp xỉ bằng tuổi Yêu Bươm Bướm, to lớn như bố nó. Con thứ hai Hứa Lộc, 26, 27 tuổi, mũi như mỏ diều hâu, mắt như mắt khỉ.

      Con thứ ba là Hứa Chính, con thứ tư là Hứa Tường, tuổi chừng 18, 19. Bốn đứa đều tự xưng là "bốn công tử họ Hứa", suốt ngày chỉ đi bắn súng, cưỡi ngựa, chơi với chó béc-giê. Thêm vào đó, bọn lâu la lại càng ỷ thế hoành hành, suốt ngày rượu say bí tỉ làm loạn ngoài phố. Yêu Bươm Bướm từ đó đi lại ăn uống với Hứa Phúc, có lúc hai đứa đem chăn màn lên núi ở với nhau hàng mấy ngày mới về.

       Yêu Bươm Bướm trong lòng rất muốn lấy Hứa Phúc, nhưng Hứa Phúc thấy mặt Yêu Bươm Bướm cũng khó coi, hơn nữa nó đã có hai vợ rồi, nhà vợ vừa có tiền, có thế, cho nên nó cũng chỉ chơi lăng nhăng rồi bỏ. Từ đó về sau Yêu Bươm Bướm lại thưòng đi với Hứa Gậy Gộc, già gấp đôi tuổi nó. Hứa Gậy Gộc bèn lấy nó làm vợ ba.

      Giặc Nhật, vì thấy Hứa Gậy Gộc coi phu tốt, nên thăng cho nó làm cảnh sát trưỏng thị xã Mẫu Đơn Giang. Gặp lúc Ba Khương "lợn ỷ" chết, Yêu Bươm Bướm đem toàn bộ gia tài về với Hứa Gậy Gộc và làm bà ba quan cảnh sát trưởng.

      Thế lực của Hứa Gậy Gộc càng to lớn, thì Yêu Bươm Bướm và bốn anh em Hứa Phúc càng thêm hung ác. Bọn chúng bắt phạm nhân làm bia để tập bắn. Có lúc treo lên cây bắn. Có lúc trói vào cọc, rồi phi ngựa bắn. Con Yêu Bươm Bướm đứng đó, cứ thấy bắn một vài phát không trúng là nó thả chó béc-giê và thúc chó cắn chết tươi phạm nhân.

      Trong việc giết người bọn chúng còn học ở giặc Nhật một lối hình phạt tàn bạo nhất: kiểu chém người. Có lúc dùng gươm Nhật chém ngang lưng, một nhát thành hai đoạn, gọi là kiểu "Bươm bướm bay". Có lúc chém chéo từ vai đến ngang ngực gọi là kiểu "Hạc rơi". Có lúc từ đỉnh đầu chém xuống, chẻ ngưòi làm hai gọi là kiểu "Vũ tạng".

      Sau khi giặc Nhật đầu hàng, giặc Tưởng và bọn thân Nhật họp làm một. Hứa Gậy Gộc trở thành một yếu nhân của Quốc dân đảng vùng Tấn Tuy. Hứa Phúc cũng giữ chức tham mưu trưởng. Bố con tha hồ khoác lác:
      - Nhà ta làm quan ba triều, thay triều đổi đại; song không thể thay đổi được giang sơn nhà ta.

      Nó xây dựng cho Quốc dân đảng một lực lượng vũ trang bao gồm những bọn địa chủ, ác bá, thân Nhật cảnh sát, thổ phỉ, phường nghiện, rồi nó bắt ép rất nhiều tráng đinh đi lính. Có lúc quân số đã lên tới trên một vạn, đưa đi tấn công giải phóng quân và giết hại nhân dân.

      Quân chủ lục của ta đến Mẫu Đơn Giang, đánh luôn ba trận, bôn tập tại sông Mã Liên, mai phục Vũ Phượng Lâu và truy kích ở Tiên Động, Tử Hà, về căn bản đã tiêu diệt bọn chúng. Còn lại hơn 200 đứa rút lui vào khu rừng sâu của núi Ông Già, hơn nửa năm nay chưa tìm thấy tông tích.

      Thôn Sam Lam từ mấy đời nay vốn là sào huyệt của bọn cầm đầu thổ phỉ. Thời kỳ cải cách ruộng đất vừa qua, thôn này là thôn trọng điểm của miền rừng Quần chúng đã đánh đổ tên "Diêm Vương sống” chấm dứt được nỗi oán hận thiên cổ, đưa lại niềm vui sướng muôn đời. Mọi người đã vui tươi hát ca được sống hạnh phúc và công ơn cách mạng.

      Nửa năm nay, người ta thường bàn tán rằng Hứa Gậy Gộc đi Cát Lâm rồi. Có người nói nó đã đi Thẩm Dương theo Hầu Điện Khôn. Cũng có người nói nó vào trong núi trồng thuốc phiện. Nào ai ngờ, con ác quỷ ấy ngày hôm nay lại xuất hiện! Nó từ đâu đến ? Chẳng ai hiểu được.

      Giờ đây đứng trước con quỷ hung ác này, đội công tác và cán bộ thôn cùng hết thảy quần chúng đã biến sợ hãi thành uất giận và biến uất giận thành lực lượng bất khuất. Trong lúc pháp trường của thổ phỉ chưa chuẩn bị xong, trong lúc Hứa Gậy Gộc và Yêu Bươm Bướm đang đắc ý cưòi nói, chủ tịch Cúc được một đồng chí bị trói đứng bên cạnh, dùng răng cắn lấy được miếng khăn mặt ở mồm chị ra, chị hô to:
      - Các đồng chí! Chỉ có đấu tranh mới thắng lợi! Liều đi!

       Lời hô chiến đấu của chị khích động tinh thần mọi người, hơn hai chục đồng chí lấy vũ khí duy nhất của mình là nắm tay, tấn công vào bọn thổ phỉ đầy đủ gươm súng. Trên quảng trường trước nhà ngựa xe họ Hứa, bên đống lửa đỏ rực, diễn ra một trận chiến đấu quyết liệt, tàn khốc. Tất cả đều rối loạn! Trong trường hợp hỗn độn như thế này, rất có thể chạy trốn. Nhưng các đồng chí còn có bạn chiến đấu của mình ở đây, gia quyến mình còn ở trong nanh vuốt của lũ giặc, nên không một ai tham sống sợ chết chạy lấy một mình. Họ đều nghĩ rằng thêm một người là thêm một phần lực lượng.

      Trận chiến đấu thất bại, vì ít người không địch nổi bọn giặc nhiều người.

      Chủ tịch Cúc cùng tám đồng chí đội công tác bị bọn phỉ lấy một sợi dây thật to, xuyên qua vai và xâu vào với nhau như một xâu cá. Còn cán bộ thôn thì bị bọn chúng đánh có người ngất đi. Chúng đến đống củi gần đấy lấy về hơn một chục cây gỗ, rồi buộc một cây ngang, một cây dọc thành những giá chữ thập. Sau đó, chúng đem cán bộ thôn dùng dây thép buộc chặt hai chân, hai tay vào giá chữ thập ấy. Dây thép quấn chặt, ăn vào đến thịt, làm cho chân tay các anh em từ đau đớn trở thành tê dại, và từ tê dại thành không biết đau nữa, nhưng mồm các anh em không lúc nào ngừng chửi rửa thổ phỉ.

      Ba tên phỉ khiêng đến một con dao cắt cổ thật to và ném xuống đất kêu đánh "xoảng".

      Hứa Gậy Gộc liếc nhìn nói:
      - Hừ! Đối phó với bọn khố rách áo ôm này, hãy thử loại dao này xem! Tốt lắm! Đây mới là lần thứ nhất...

      Đám chủ tịch Cúc tất cả chín đồng chí chợt thấy con dao cắt cổ to lớn ấy, thì lửa giận bừng bừng không quản đau đớn, nhảy xổ vào phía Hứa Gậy Gộc. Nhưng ngay hai bước cũng không tiến lên được, sợi dây thép vô tình đã kéo họ lại. Bọn phỉ đã từ lâu buộc chặt sợi dây thép đó vào cái cây ở đằng sau các đồng chí….

..........................
 Logged
huytop
Thành viên
*
Bài viết: 689


           
Re: Khúc Ba - Rừng thẳm tuyết dày
« Trả lời #11 vào lúc: 26 Tháng Tám, 2017, 02:26:35 PM »
    

     Hứa Gậy Gộc cười ha hả:
     - Nào thử xem chúng mày muốn trổ tài gì nữa nào? - Rồi nó quay đầu lại giục: - Mau lên!

      Bọn phỉ từ bốn phía dùng roi ngựa, gậy gộc, báng súng, đánh đập gái trai, già trẻ và dồn họ về cái cửa địa ngục này.

      Vợ thôn trưởng Ngô Thiết Sinh, khóc sướt mướt, tay ôm đứa con còn bú, đầu tóc rũ rượi, cũng đang bị đánh và dồn về đây. Ở đằng sau là hai đứa con gái sinh đôi của chị, không mặc quần, bốn cái đùi khẳng khiu. Chúng vừa nắm tà áo mẹ vừa khóc:
      - Mẹ ơi! Mẹ ơi!

      Bà mẹ chủ tịch nông hội Lý Sùng Nghĩa, hơn 70 tuổi, đầu tóc bạc phơ, ôm đứa cháu bồ côi mẹ từ hai năm nay, bị bọn phỉ đánh ngã. Bà cụ bò dậy lại bị chúng vừa đá, vừa đánh lôi về.

      Vợ chưa cưới của ủy viên nông hội Trình Tiểu Vũ, bị lột hết áo, chỉ còn lại một mảnh quần. Thằng Hứa Lộc nắm lấy tóc chị, quật ngã xuống, lấy hai chân đạp lên người chị, rồi lại túm tóc kéo đi.

      Chuẩn bị xong, bọn phỉ cho thêm củi vào đống lửa. Lửa cháy bừng bừng, càng chiếu rõ thêm bộ mặt quỷ sứ hung ác của bọn thổ phỉ đang méo miệng, nhe răng cười nói.

      Yêu Bươm Bướm õng ẹo, ngoảnh về phía Hứa Gậy Gộc và Hứa Phúc the thé nói:
      - Thế nào? Ông nhà và anh cả? Bắt đầu đi chứ!

      Hứa Gậy Gộc gật đầu: "Ừ!"

      Hứa Phúc vung tay hô to:
      - Bắt đầu đi! Bảo bọn khố rách vươn mình đi!

      - Đúng rồi! - Yêu Bươm Bướm gật đầu, gọi the thé. - Bảo bọn khố rách hãy vươn mình lên xem nàol

      Bọn thổ phỉ hét lên một tiếng như quỷ sứ, mang roi, mang gậy, chạy tới các đồng chí cán bộ thôn đang bị trói trên giá chữ thập đánh lấy đánh để, vừa đánh vừa hò hét:
      - Mày vươn mình nữa đi! Bọn khố rách chúng mày vươn mình nữa đi! Vươn này! Vươn này! Sao không vươn đi! Này! Này!

      Các đồng chí cán bộ thôn không hề kêu ca trước roi gậy của quân phỉ, vẫn hiên ngang chửi vào mặt chúng.

      Dân thôn không cầm được nước mắt. Có người không nghĩ gì nữa, lăn xả vào lấy thân che đỡ cho đồng chí. Vọ chưa cưới của Trình Tiểu Vũ mấy lần xông lên đều bị Yêu Bươm Bướm túm lấy tóc lôi trở lại. Chị không nén nổi uất giận trong lòng liền nhảy xổ vào Yêu Bươm Bướm, hai tay vồ lấy mặt ả. Mười ngón tay cào thành những vết máu trên mặt ả. Chị đang sắp sửa nắm chặt lấy cổ con yêu quái, thì không may bị Hứa Phúc nắm được tóc và rút kiếm đâm vào bụng chị. Chị ngã xuống, thi thể chị lăn dưới chân bà cụ mẹ anh Lý Sùng Nghĩa, làm bà lão hơn 70 tuổi sợ quá. Bà ôm chặt đứa cháu và cùng ngã lăn xuống đất, đứa cháu khóc hét lên. Tiếng khóc chưa dứt thì tên phỉ Trịnh Tam Pháo cầm gậy đập vỡ óc, đứa bé chết trong lòng bà.

     Bà cụ bỗng nhiên khí sức xung lên, đúng phắt dậy, tay trái ôm chặt đứa cháu vừa chết, tay phải cấu rứt từng mảnh tóc bạc trên đầu. Điên rồi! Bà cụ điên rồi! Mắt bà nhìn chằm chằm đứa cháu vừa bị đánh chết, rồi bà giật lấy một thanh củi đương bốc cháy xông thẳng vào Hứa Gậy Gộc. Không may Trịnh Tam Pháo đứng bên đập cho bà một cái, hất vào giữa đống lửa. Bà cụ bị thiêu sống. Trong đống lửa bà vẫn ôm chặt đứa cháu trong lòng.

      Các đồng chí đội công tác lại một lần nữa nhảy xổ vào bọn phỉ. Nhưng sợi dây thép ác nghiệt vẫn kéo giật các đồng chí lại.

      Hứa Phúc nhảy lên, trở về phía nhân dân đang sôi sục vừa đau đớn vừa căm giận.

      Hắn quát:
       - Cấm kêu, cấm khóc, đứa nào khóc nữa sẽ giống như con mẹ này.

      Nó chỉ vào thi thể vợ chưa cưới của Trình Tiểu Vũ, cầm gươm trỏ vào phía quần chúng chém vun vút đe dọa mọi người.

      Quần chúng sợ hãi. Chỉ có lũ trẻ ngây thơ vẫn khóc oa oa. Các bà mẹ vội lấy vú nhét vào mồm con cho nó khỏi khóc. Vợ thôn trưởng Ngô Thiết Sinh đương ngây người nhìn chồng không kịp chú ý tới đứa con đang khóc, bị Hứa Phúc giằng lấy đứa bé nắm lấy chân nó tung qua đầu mọi người, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thất thanh, rồi im bặt.

      Hứa Gậy Gộc nghiến răng, giậm chân và như con dã thú rống lên:
      - Cắt cổ!

      Chín đồng chí cán bộ thôn đã lần lượt hy sinh. Quần chúng kêu lên một tiếng, rồi âm thầm cúi đầu lấy hai tay và vạt áo lau mặt, không dám nhìn cảnh tàn khốc đó.

       Trong tiếng dao chém phập phập vẫn nghe thấy tiếng hô dũng cảm của các đồng chí: "Đảng cộng sản muôn năm! Dân làng ơi... báo thù!"

       Các đồng chí đội công tác cũng đồng thanh hô lớn:
       - Các đồng chí anh dũng! Đảng không quên các đồng chí đâu! Nhân dân toàn quốc sẽ báo thù cho chúng ta.

      Trước tiếng hô của các đồng chí đội công tác quần chúng ngẩng hẳn đầu lên, lau nước mắt. Hàng nghìn con mắt bừng bừng lửa giận nhìn thẳng vào mặt bọn giặc giết người.

      Hứa Gậy Gộc đắc ý ngẩng mặt nhìn trời, rồi quay lại vung tay ra lệnh:
     - Đi thôi!

      Nói xong hắn khệnh khạng đi về phía Tây Phố. Bọn phỉ cởi dây thép buộc ở cây, rồi áp giải các đồng chí trong công tác đi theo.

      Vừa qua khỏi đống lửa, huyện trưởng Cúc hô to:
      - Các đồng chí! Thề chết không để chúng bắt đi.

      Nghe tiếng hô chín đồng chí vùng lên, dây thép tuột khỏi tay bọn phỉ. Các đồng chí mang theo cả dây thép xông lại phía Hứa Gậy Gộc. Bọn phỉ bị một trận hoảng sợ, nhưng sợi dây thép vô tình vẫn trói buộc các đồng chí và cuối cùng bọn phỉ lại nắm được dây thép. Hứa Gậy Gộc quay trở lại, giơ súng lên, hằm hằm nhìn các đồng chí trong đội công tác, những người đến chết không chịu khuất phục!

      Hắn hỏi Hứa Phúc và Yêu Bươm Bướm :
      - Giết hết đi chăng?

      Yêu Bươm Bướm lắc đầu:
       - Đừng, đừng! Bọn cộng sản này đáng tiền hơn bọn khố rách kia nhiều! Bắt sống chúng mang về nộp chuyên viên thì hơn.

      Rồi nó lại the thé gọi:
      - Anh em ơi, cố áp giải nó đi, về sẽ có thưởng …

      Nói xong, bọn chúng đi thẳng về phía gò Tây Sơn. Bọn phỉ vừa đi, thì thân nhân những người bị giết chạy vội lại ôm lấy thi thể người dã chết, khóc thảm thiết, Hứa Phúc, Trịnh Tam Pháo ngoảnh lại trông thấy, tức thì bắn một loạt tiểu liên làm họ ngã gục xuống bên những thi thể đã chết. Bọn chúng lại lấy chín cái đầu cán bộ thôn dùng dây thép buộc treo lên cây bên giếng. Sau đó Hứa Phúc ra lệnh cho bọn phỉ lại đống lửa, lấy mỗi đứa một thanh củi đang cháy, chạy về phía nhà ở của nhân dân. Bọn phỉ đến đâu đốt đấy. Toàn thôn lửa bốc rừng rực, càng cháy càng lớn. Thôn Sam Lam biến thành một biển lửa. Tiếng nổ đôm đốp của lửa cháy xen lẫn với tiếng khóc bi thảm của nhân dân.

       Huyện trưởng Cúc và các đồng chí bị áp giải tới chân gò, ngoảnh lại thấy toàn thôn bốc cháy, nghe tiếng kêu khóc của quần chúng, trong lòng lại ngùn ngụt căm thù và uất giận.

      Chị hét to lên:
      - Các đồng chí ơi, liều chết với chúng!

      Các đồng chí lại giật dây thép ra khỏi tay bọn phỉ, trong đêm tối, liều chết đánh nhau với chúng. Cuộc vật lộn, đánh giết kéo dài mãi cho đến phút các đồng chí sức cùng lực kiệt, ngã xuống mới thôi.

       Huyện trưởng Cúc cùng các đồng chí, tất cả chín người đã hy sinh dưới gốc cây thông cổ thụ. Thi thể của các đồng chí bị treo lên cây.  


                                ************



      Tất cả những việc đó đã xảy ra từ hôm qua. Giờ đây món nợ máu này đã khắc sâu trong lòng anh em chiến sĩ. Mối thù như lửa cháy trong tim gan. Chiến đấu! Tiến lên! Báo thù! Rửa hận! Ý chí sắt đá ấy như thấm vào từng tế bào của ngưòi chiến sĩ….

      Đoàn quân con em của nhân dân này, giống như một cái lược sắt, hay nói cho đúng hơn, giống như một con dao cạo, hết ngày lại đêm, cạo đồi này sang đồi khác trên dãy núi Ông Già, bắt cho được bọn phỉ giết người ấy……..

.......................
 Logged
huytop
Thành viên
*
Bài viết: 689


           
Re: Khúc Ba - Rừng thẳm tuyết dày
« Trả lời #12 vào lúc: 07 Tháng Chín, 2017, 09:00:42 PM »


1001 truyện trinh thám tuyệt hay
     
                                Gồm        “Chiếc Nhẫn Tình Cờ-Những Người Thích Đùa-Pháo Đài Số- Sherlock homes-Điệp Vụ Bí Ẩn-Chinh Đông Chinh Tây-Mười Bảy Khoảnh Khắc Mùa Xuân-Xâu Chuỗi Ngọc Trai-Sự Thật Đàng Sau Cái Chết-Vụ giết Người Trên Sân Gôn-Chuến Tàu 16 Giờ 50-Trại Giam Địa Ngục-Nnghinf Lẻ Một Đêm-Rừng Thẳm Tuyết Dày-Nam Tước Phôn gôn Rinh-xâu chuôi ngoc trai cái kính
 VV…”  https://nhathongnguyen.blogspot.com/2019/01/truyen-trinh-tham.htm

                               

                                                

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]

nhathongnguyen.blogspot 9.8 su10 nhathongnguyen.blogspot 90286 student

Receive All Updates Via Twitter